Ỉn Ỉn ♥:
Gần 12 năm yêu nhau, những khi có chuyện buồn em đều vào đây. Nó như quyển nhật ký lưu lại những gì buồn nhất em đã từng trải qua. Với em chỉ có anh là duy nhất. Em không hiểu tại sao lại như vậy, em không thể hiểu chính bản thân mình.
Ỉn Ỉn ♥:
Bao giờ mới thôi làm đau nhau? Bao giờ mới thôi lừa dối nhau? Bao nhiêu mới là đủ? Cuộc sống này bất công quá! Một bên hết lòng vun đắp, một bên đang tâm đạp đổ.
Ỉn Ỉn ♥:
Từng ấy năm bên nhau, từng ấy năm gắn bó, nhưng đổi lại được gì? Hay là không cần nhau nữa rồi, không quan trọng, chẳng cần thiết? Ước muốn có phải khó khăn quá không? Chỉ là ở cạnh nhau mỗi ngày, được yêu thương, nhìn thấy nhau vui vẻ, vậy là hạnh phúc.
Ỉn Ỉn ♥:
Hơn 9 năm rồi biết không? Ngần ấy năm ai là người bên anh khi anh vui, khi anh buồn, khi anh cần giúp? Tại sao cứ phải buồn cho đến tận bây giờ???
Ỉn Ỉn ♥:
Cả chặng đường dài, em chưa từng nghĩ em sẽ dừng bước. Em đã nghĩ rằng, cuối cùng sau bao đau khổ, giờ là lúc em hạnh phúc rồi. Vậy mà..sao cuộc đời vẫn cứ trêu ngươi em thế? Em làm gì sai, em có gì không tốt?
Ỉn Ỉn ♥:
Là người mở đầu cũng nên là người kết thúc? Tại sao cứ phải đau nhiều như vậy? Những câu nói xé lòng có thể thốt ra được thì vị trí mình ở đâu...
Ỉn Ỉn ♥:
Từng lời của anh như xé tim em ra trăm mảnh. Liệu có phải anh chưa bao giờ coi trọng tình yêu của em?