ami.le:
I like drinking coffee alone and reading alone. I like riding the bus alone and walking home alone. It gives me time to think and set my mind free. I like eating alone and listening to music alone. But when I see a mother with her child, a girl with her l
ami.le:
Tháng 11. Đến tận tháng 11 rồi!! Tại sao mà cứ luôn phải nhận những cái tin đau lòng mãi thế này?
ami.le:
"Có bao giờ, bạn, giữa một ngày quần quật làm việc, vô tình đi ngang qua ô cửa kính. Rồi bạn chợt phát hiện ra rằng bên ngoài đang mưa. Nên bạn dừng lại, thần người ra nhìn mưa rớt bên ngoài, nhìn dòng người tấp nập trôi đi. Và đột nhiên trong giây phút đ
ami.le:
Những ngày nắng mong manh dễ vỡ, và cả những cơn mưa nặng nợ yêu thương chưa kịp trả. Thật buồn làm sao khi mỗi khi phát hiện ra bản thân không thể nào ghét anh ấy được, một chút cũng không, nửa chút cũng không..
ami.le:
Hôm nay trên đường về nhìn thấy bạn gái này mà tý đâm mẹ vào bác chở lợn đi bên cạnh. Cái màu xanh kia là tóc đấy ☺
ami.le:
There are far too many silent sufferers. Not because they don’t yearn to reach out, but because they’ve tried and found no one who cares.
ami.le:
"Mỗi một người ngoài miệng nói không muốn có người yêu, thật ra trong lòng luôn có một người dù muốn cũng không thể nào có được."